Mình đã từng đọc được một câu như này:
Trái đất tròn không có nghĩa là chúng ta gặp lại nhau một lần nữa.
Bài đăng trên Những kẻ lữ hành
Nhưng người ta cũng thường nói:
Trái đất này tròn thật, lại gặp nhau rồi!
Sưu tầm
Đúng là trái đất này tròn thật, nhưng đối với mình, nó tròn không có nghĩa là mình có thể gặp lại người đó một lần nữa. Mình không biết là vì duyên phận hay vốn dĩ là chúng mình không thuộc về cùng một thế giới…
Từng có khoảng thời gian mình nghĩ việc có thể gặp và quen biết nhau trong thế giới rộng lớn này thì đã là có duyên lắm rồi. Nói sát nghĩa hơn thì đó là duyên phận. Có duyên, có phận thì mới có thể gặp nhau. Nhưng nó chỉ dừng lại ở gặp nhau thôi thì có thể gọi đó là duyên phận không? Hai khái niệm trái ngược nhau này đã từng lòng vòng trong tâm trí mình mãi.
Trong câu chuyện của mình, đã có những lần vô tình nhìn thấy người ấy từ xa nhưng khi mình tiến lại gần thì lại bỏ lỡ mất. Những lúc như thế chẳng phải gọi là không có duyên sao? Có rất nhiều lần mình cố tình đi ngang qua những nơi mà hai đứa đã từng gặp nhau, chỉ mong có một cuộc gặp gỡ. Nhưng mình cứ đi mãi, đi mãi vẫn chẳng thể gặp, dù chỉ một lần. Thà rằng là như vậy, còn đỡ hơn đã thấy nhưng lại bỏ lỡ. Cảm giác khi thấy rồi nhưng không thể tiến gần thật sự rất bức bối. Nó khiến mình cảm thấy hối tiếc và những cảm xúc lúc trước lại như thước phim cũ, tua đi tua lại trong đầu mình. Mình cảm thấy đau nhói, cảm thấy khó thở và khó chịu vô cùng. Một lần bỏ lỡ như vậy thôi mà nó đã khiến mình phải bận tâm mãi.
Cuối cùng, có một lần chỉ là vô tình đi ngang qua, và rồi hình ảnh quen thuộc ấy lướt qua mình. Lúc đấy mình chẳng cần suy nghĩ nhiều, quyết tâm phải giải quyết tận cùng mối bận tâm này. Sau lần đó, mình có thể khẳng định rằng hai đứa đúng là không có duyên. Vì sao đã gặp được rồi mà lại là không có duyên ư? Vì khi mình tiến đến thì người ấy đã rời đi trước đó rồi. Ngặt nghẽo thật! Nhưng rồi mình quyết định vẫn sẽ chờ cho tới khi gặp được thì thôi. Vì chỉ như vậy mình mới không còn bận tâm và suy nghĩ về nó nữa. Tuy vẫn phải chờ đợi như những lần trước nhưng cuối cùng cũng gặp được.
Từ ngày hôm đó trở đi mình đã hoàn toàn buông tay được. Chấp nhận sự thật rằng chúng mình không có duyên. Và kể từ ngày đó trở đi trái đất tuy tròn là vậy nhưng chúng mình vẫn chưa từng một lần gặp lại nhau. Nhưng không sao, tất cả đều đã qua rồi.
Nếu bạn đang có tình cảm với một người nào đó mà chưa có dũng khí thì hãy mạnh mẽ lên. Hãy bày tỏ với người đó, biết đâu họ cũng có tình cảm với bạn thì sao. Đừng vì nhút nhát mà bỏ lỡ mất, có thể bạn sẽ không thể gặp lại người đó một lần nữa đâu. Vì bỏ lỡ là bỏ lỡ!
Cảm ơn bạn đã dành thời gian đọc bài viết Những điều đã qua của mình. Mong bạn sẽ yêu thích và ủng hộ Chạm tới mây trời nhiều hơn!
Sài Gòn, 24/08/2021
Kết nối với mình tại Fanpage Chạm tới mây trời nhé!!

Xin chào, mình là Lan và Chạm tới mây trời là “đứa em cưng” được mình dồn rất nhiều tâm huyết, tình yêu thương cũng như thời gian để xây dựng nên. Blog nhỏ của mình có review phim, nhạc hay và những câu chuyện vụn vặt trong cuộc sống. Nếu bạn yêu thích, hãy ghé thăm thường xuyên nhé. Ngoài ra, bạn cũng có thể kết nối với mình trên những nền tảng mạng xã hội dưới đây: